PROJECT

introduction

episodes

episodes

talk to us

the short

"Try" is when you step into life for the first time with trembling feet,
but your eyes are still full of curiosity.

It’s when you’re not sure if you’re right,
but you do it anyway — because you don’t want to miss anything.

It’s when you stumble, but don’t see it as failure.

It’s when you accept you’re not perfect,
and grow in your own unique way.

For us, “Try” isn’t about success.
It’s about living authentically — once.
So, what does "Try" mean to you?

TRY

“Thử” là khi lần đầu bước vào đời với đôi chân run, nhưng ánh mắt vẫn đầy tò mò.

+ Là khi không chắc mình đúng, nhưng vẫn làm – vì không muốn bỏ lỡ điều gì.
+ Là khi vấp ngã, nhưng không thấy đó là thất bại.
+ Là khi chấp nhận mình không hoàn hảo, để rồi trưởng thành theo cách riêng.

Với chúng tôi, “Thử” không phải để thành công.
Mà là để sống thật – một lần.
Vậy còn bạn "Thử là gì"

the long

If this were a book… each fragrance would be the storyteller of its own journey.

Each fragrance is a character.
Each character carries a slice of life — real, intense, gentle, chaotic, or healed.

Some fragrances start from a place of pain.
Some are as radiant as a first love.
Some simply pass through someone’s life —
but stay for a long time.

19 people “try” to live, “try” to love, “try” to move past their first falls in life.

And in each "try" —
some fall, some stumble,
but all are finding their way to grow.

“Try – Try Me, Me Try”
is a journey everyone has been through,
but this time, the fragrance will tell it —
through its voice, its gaze, its breath.

You just need to inhale…

And perhaps,
you’ll recognize a part of yourself in it.

TRY

Nếu đây là một cuốn sách… thì từng mùi hương chính là người kể lại câu chuyện của chính mình.

Mỗi mùi hương là một nhân vật.
Mỗi nhân vật mang theo một lát cắt cuộc đời – thật, dữ dội, dịu dàng, ngổn ngang hoặc đã lành.

Có mùi bắt đầu từ một nỗi đau.
Có mùi rực rỡ như một lần yêu đầu.
Có mùi chỉ lặng lẽ bước qua đời ai đó – nhưng ở lại thật lâu.

19 người “thử” sống, “thử” yêu, “thử” bước qua những vấp ngã đầu đời.

Và trong từng lần "thử" ấy –
có người gục, có người ngã,
nhưng tất cả đều đang tìm cách lớn lên.

“Thử – Try Me, Me Try”
là hành trình ai cũng từng đi qua,
nhưng lần này, mùi hương sẽ kể lại –
bằng giọng nói, bằng ánh mắt, bằng hơi thở của chính nó.

Bạn chỉ cần ngửi…

Và có thể,
bạn sẽ nhận ra một phần mình trong đó.

X

EP.1

EP.2

EP.3

EP.4

EP.5

EP.6

EP.7

EP.8

EP.9

EP.10

EP.11

EP.12

EP.13

EP.14

EP.15

EP.16

EP.17

EP.18

EP.19

X

EP.1

EP.2

EP.3

EP.4

EP.5

>

<

EP.6

EP.7

EP.8

EP.9

EP.10

>

<

EP.11

EP.12

EP.13

EP.14

EP.15

>

<

EP.16

EP.17

EP.18

EP.19

-

-

water jasmine

Episode 1

The first time touching life,
Confused – uncertain,
Only... oneself leading oneself.

Lần đầu chạm đời, 
Hoang mang – vô định,
Chỉ… bản thân dẫn lối bản thân.

entering

vào đời

Being trusted makes you grow a little bit more.

The first time you realize you’re not just present,
but actually counted in.

Được tin tưởng cũng khiến người ta lớn thêm một chút.

Lần đầu thấy mình không chỉ đang có mặt,
mà đang thật sự được tính vào.

NEXT

BACK

stumbling

vấp

There are tasks left undone. There are things forgotten to check.
There are moments you think you’re doing well —
but in reality, you’ve just made everything messier.

Có việc làm chưa tới. Có thứ quên kiểm tra.
Có lúc tưởng mình đang làm tốt –
nhưng hóa ra đã làm rối thêm mọi chuyện.

NEXT

BACK

accepting

chấp nhận


Being chosen doesn’t mean you’re already good enough —
it means someone believes you can grow.


Được chọn không có nghĩa là đã đủ giỏi –
mà là có ai đó tin mình có thể lớn lên.

NEXT

BACK

NEXT episode

growing

trưởng thành

That position… no longer feels too big for me.

Because with each step, each time I strained — then broke — then stood up,
I’ve become just right for the place I’m in.


Vị trí ấy… giờ không còn quá rộng so với mình.

Vì từng bước, từng lần gồng – rồi gãy – rồi đứng dậy,
đã khiến mình vừa vặn với chính nơi mình đang ngồi.

BACK

oolong tea 

Episode 2

Not working like a task,
but a new chapter unfolding.

Không làm việc như bài tâp,
Mà là một chương mới mở ra

entering

vào đời

No one says anything,
but inside, suddenly, something feels different —
like a new chapter just began,
and I’m writing the first line.
Even if it’s just a small step,
it’s enough to feel... I’ve grown.

Không ai nói gì,
nhưng trong lòng tự dưng thấy khác –
như thể một chương mới vừa mở ra,
mà mình thì đang viết dòng đầu tiên.
Dù chỉ là một bước nhỏ,
vẫn đủ để thấy… mình đã lớn.

NEXT

BACK

stumbling

vấp

Not always being praised.
Not everyone gently guides you.

There are times when I feel clumsy.
There are times I just want to escape to the bathroom to breathe.

Không phải lúc nào cũng được khen.
Không phải ai cũng dịu dàng hướng dẫn.

Có lúc thấy mình lóng ngóng.
Có lúc chỉ muốn trốn vào nhà vệ sinh để thở.

NEXT

BACK

accepting

chấp nhận

It’s not a place to be comforted —
it’s a place where I learn to grow stronger, little by little.

No one is great from the first day.
What matters is staying,
and never stopping trying.


Không phải là nơi để được vỗ về –
mà là nơi để mình học cách mạnh lên từng chút một.

Không ai giỏi ngay từ ngày đầu.
Điều quan trọng là còn ở lại,
và chưa từng ngừng cố gắng.

NEXT

BACK

NEXT episode

growing

trưởng thành

Still keeping the pink —
but now with a hint of gray,
to make it more real.
And more enduring.

It’s not about stopping dreaming,
but knowing how to carry those dreams…
without letting reality break them.

Vẫn giữ màu hồng –
chỉ là giờ đã pha thêm một chút xám,
để nó thật hơn.
Và bền hơn.

Không phải ngừng mơ,
mà là biết cách mang theo ước mơ…
mà không để hiện thực làm nó vỡ.

BACK

angelica 

Episode 3

A strange blanket,
A strange room,
The unfamiliar scent of the pillow.

Chiếc chăn lạ,
Căn phòng lạ,
Mùi gối không quen.

entering

vào đời

Lying down in a place that’s not mine.
The gaze beside me — quiet, close.
No words, but my heart beats strangely fast

Đặt lưng xuống một nơi không phải của mình.
Ánh mắt bên cạnh – lặng, gần. 
Không nói, tim đập nhanh đến lạ thường.

NEXT

BACK

stumbling

vấp

Nothing is certain. No promises.

Không có gì chắc chắn. Không có lời hứa.

NEXT

BACK

accepting

chấp nhận

But there was one night, I was truly myself.
One night, unguarded.
One night, at peace amidst the unfamiliar.

Nhưng có một đêm, mình đã thật lòng.
Một đêm, không phòng bị.
Một đêm, được yên giữa lạ lẫm.

NEXT

BACK

NEXT episode

growing

trưởng thành

A strange blanket,
A strange room,
The unfamiliar scent of the pillow.
Leaving no soul on the pillow.
Not sending my heart into the gaze at midnight.

Chiếc chăn lạ,
Căn phòng lạ,
Mùi gối không quen.
Không để lại linh hồn trên gối.
Không gửi trái tim vào ánh mắt lúc nửa đêm.

BACK

whiskey 

Episode 4

No one teaches us how to drink.
No one warns that it makes us dizzy.

Không ai dạy ta cách uống.
Không ai cảnh báo rằng thứ này làm mình chếnh choáng

entering

vào đời

The first time drinking isn’t to find the taste.
It’s just an excuse —
to sit down.

To not have to laugh too much.
To sigh without being asked, Are you okay?
To let go of the things I’m still trying to hold on to.

Lần đầu uống rượu, không phải để tìm vị ngon.
Chỉ là một cái cớ – để mình ngồi xuống.

Để không phải cười quá nhiều.
Để có thể thở dài mà không bị hỏi “ổn không?”.
Để được buông tay khỏi những điều tôi vẫn đang cố giữ.

NEXT

BACK

stumbling

vấp

It’s just...
some loneliness can’t be spoken.
So we let the alcohol speak for us.

Chỉ là…
có những nỗi cô đơn không thể nói ra.
Nên đành để men nói hộ.

NEXT

BACK

accepting

chấp nhận

Pour a little more quietly into the glass.
Not to forget anyone, nor to remember.

Rót thêm một ít lặng lẽ vào ly.
Uống không phải để quên ai, cũng chẳng để nhớ.

NEXT

BACK

NEXT episode

growing

trưởng thành

Later, I still drink — but not to forget anything,
but to remember: the times I was weak,
and the times I overcame.

Sau này vẫn uống – nhưng không để quên điều gì, 
mà để nhớ: từng yếu đuối, và từng vượt qua.

BACK

hojicha 

Episode 5

Waiting forever with no reply,
starting to worry, then continuing to wait.

Chờ mãi không hồi âm, 
bắt đầu lo lắng, tiếp tục chờ đợi.

entering

vào đời

At first, worry –
Then, waiting –
Finally, silence –
because I’ve learned:
there are silences not caused by mistakes,
but by intention.

Ban đầu lo –
Sau đó chờ –
Cuối cùng là lặng –
vì đã biết:
có những im lặng không phải do lỡ,
mà là có chủ đích.

NEXT

BACK

stumbling

vấp

No words.
No reason.

Just... disappearing.

Light as if it had never existed.

Sometimes, it’s not being left behind –
but not being told what you were ever meant to be.

Không một lời 
Không một lý do.

Chỉ là… biến mất.

Nhẹ tênh như chưa từng tồn tại.

đôi khi không phải là bị bỏ lại –
mà là không được biết mình đã từng là gì.

NEXT

BACK

accepting

chấp nhận

Some people come…
not to love long, not to stay,
but to teach you an old lesson –
don’t hold on.

Don’t wait anymore.

Because in the end…
silence is also a form of rejection.

Có người đến…
không để yêu lâu, không để ở lại,
mà để khiến mình học một điều rất cũ –
là đừng níu.

Đừng gắng chờ thêm nữa.

Vì thật ra…
im lặng cũng là một kiểu từ chối.

NEXT

BACK

NEXT episode

growing

trưởng thành

But if I happen to love –
I love truly.

The difference is…
now I know how to stop when I start to hurt myself.
I know how to turn away at the right moment,
not because I’ve stopped loving,
but because I’ve learned how to love myself more.

Nhưng nếu lỡ thương –
vẫn thương thật lòng.

Chỉ khác là…
giờ biết cách dừng khi mình bắt đầu tự làm đau chính mình.
Biết cách quay lưng đúng lúc,
không vì hết yêu, mà vì đã học được cách yêu mình hơn.

BACK

tobacco 

Episode 6

Never the one to step forward.

Chưa từng là người bước tới trước.

entering

vào đời

Used to being looked at.
Used to receiving messages starting from the other side.

But...
never knew the feeling of being the one to step forward.
Never learned how to pursue someone.

Quen với việc được nhìn theo.
Quen với tin nhắn bắt đầu từ phía bên kia.

Nhưng…
chưa từng biết cảm giác là người bước tới.
Chưa từng học cách theo đuổi ai.

NEXT

BACK

stumbling

vấp

The first time loving wasn’t because of the look they gave me,
but because my eyes lingered on them.

The first time taking the initiative to love someone,
and the first time… being left behind.

Turns out, loving truly doesn’t mean being kept.

Lần đầu yêu không phải vì ánh nhìn người ta dành cho mình,
mà vì ánh mắt mình lỡ dừng lại nơi họ.

Lần đầu chủ động thương một người,
và cũng là lần đầu… bị bỏ lại.

Hóa ra, yêu thật lòng không đồng nghĩa với được giữ lại.

NEXT

BACK

accepting

chấp nhận

Attraction is instinct.
It’s the way I present myself –
not forced, not trying,
and not hiding myself for temporary pleasures.

Because from now on, I’ll only stay where I’m allowed to shine just as I am.

Quyến rũ là bản năng.
Là cách mình hiện diện –
không gồng, không cố,
và cũng không cần giấu mình đi cho những cuộc vui tạm bợ.

Vì từ giờ, chỉ chọn ở lại nơi cho phép mình rực rỡ đúng với chính mình.

NEXT

BACK

NEXT episode

growing

trưởng thành

Still that same gaze,
still that same voice –
gentle but enough to make others look back.

Those who are brave enough to stay – will know when to stop.

Not grabbing hold of anyone,
but finding peace when I no longer need to hold on.

Vẫn ánh nhìn đó,
vẫn giọng nói đó –
dịu dàng nhưng đủ để khiến người ta ngoảnh lại.

Ai đủ dũng cảm để ở lại – sẽ tự biết đường dừng lại.

Không nắm lấy ai,
mà ở sự bình thản khi mình không còn cần cố giữ.

BACK

white tea 

Episode 7

Just one look.

Chỉ một ánh nhìn

entering

vào đời

Our eyes meet.
Something in my chest skips a beat.
It’s just…
a part of me has gently leaned toward someone else,
without being prepared.

Ánh mắt bắt gặp nhau.
có gì đó trong ngực bỗng đập lệch đi một nhịp.
Chỉ là…
một phần mình đã nhẹ nhàng nghiêng về một người khác,
mà không kịp phòng bị.

NEXT

BACK

stumbling

vấp

Don’t take it too seriously… it’s just fun.

“Đừng nghiêm túc quá… chỉ là vui thôi mà.”

NEXT

BACK

accepting

chấp nhận

Some people don’t come to stay.
They just pass through —
to teach us a quiet lesson:
not everyone deserves the most whole part of our heart.

Có những người không đến để ở lại.
Họ chỉ ghé qua –
để dạy mình một bài học lặng lẽ:
rằng không phải ai cũng xứng đáng với phần trọn vẹn nhất trong lòng ta.

NEXT

BACK

NEXT episode

growing

trưởng thành

It’s not because I’m afraid to love.
But because I know — I deserve to keep a part of me gentle,
whole, and untouchable by anyone who would harm it.

So that if there is pain…
it doesn’t break everything.

Không phải vì sợ yêu.
Mà vì biết – mình xứng đáng giữ lại một phần dịu dàng, nguyên vẹn, không ai được làm tổn thương nữa.

Để nếu lỡ có đau…
cũng không vỡ hết.

BACK

wood sage

Episode 8

Not because there’s nothing to say.
But because...

Không phải vì không có gì để nói.
Mà là…

entering

vào đời

Afraid that I won’t say it right,
afraid of how people will look at me,
afraid of disrupting the rhythm of a conversation that’s already moving too fast.

Sợ nói ra không đúng,
Sợ mọi người nhìn mình lạ,
Sợ làm mất nhịp một cuộc trò chuyện vốn đã trôi quá nhanh.

NEXT

BACK

stumbling

vấp

I know something’s wrong — but I don’t speak.
I only smile —
because I can’t explain the feeling of being afraid to disturb, afraid to be wrong, afraid of being seen differently.

biết rõ có điều chưa ổn – nhưng không nói.
Mình chỉ biết cười –
vì chẳng thể giải thích cảm giác sợ làm phiền, sợ sai, sợ bị nhìn khác đi.

NEXT

BACK

accepting

chấp nhận

It’s just... learning to speak when it’s truly necessary.

A small thought. A unique perspective.
Not to be praised,
but so that I don’t regret the silence after every unspoken word...

Chỉ là… học cách nói một câu khi thực sự cần.

Một ý nhỏ. Một góc nhìn riêng.
Không phải để được khen,
mà để bản thân không phải tiếc nuối tiếc sau mỗi lần im lặng....

NEXT

BACK

NEXT episode

growing

trưởng thành

Every time I speak —
it’s after I’ve listened enough.
It’s knowing that what I say doesn’t need to be loud,
just needs to carry weight.

My voice matters as much as anyone else’s —
and I deserve to be heard.

Mỗi lần cất lời –
là sau khi đã lắng nghe đủ.
Là khi biết rằng điều mình nói ra không cần to tiếng, chỉ cần có trọng lượng.

giọng nói của mình cũng quan trọng như bất kỳ ai khác –
và mình xứng đáng được lắng nghe.

BACK

orange pu'er tea

Episode 9

Not aiming to stand out.
Not trying to be different.

Không định nổi bật.
Không cố tỏ ra khác biệt.

entering

vào đời

It’s just…
there are roads that look wrong at first,
but once you step onto them, you realize they fit you.

No matter how far you go, you must stay true to yourself.

Chỉ là…
có những con đường nhìn qua thấy sai,
nhưng bước vào mới thấy hợp với chính mình.

đi xa đến đâu cũng phải là chính mình.

NEXT

BACK

stumbling

vấp

Not trying to draw attention.
Not trying to be different.

But then there are moments lying down, eyes on the ceiling,
and asking yourself:
“Have I gone too far?”

Không định gây chú ý.
Không cố để khác.

Nhưng rồi cũng có lúc nằm xuống, mắt nhìn trần nhà,
và tự hỏi:
“Liệu mình đã đi quá xa?”

NEXT

BACK

accepting

chấp nhận

There were moments of confusion,
moments of swaying just because of a few sideways glances.

But if I had to trade myself to be accepted,
then perhaps…
silence is worth more than applause in the wrong place.

Có lúc từng hoang mang,
từng chao đảo chỉ vì một vài cái nhìn lệch.

Nhưng nếu phải đánh đổi bản thân để được chấp nhận,
thì có lẽ…
sự im lặng còn đáng giá hơn những tràng vỗ tay sai chỗ.

NEXT

BACK

NEXT episode

growing

trưởng thành

There’s no mold that fits me.

Everything I’m living, doing, creating…
doesn’t have to be “the same” to be called right.

Growing up is when you dare to keep your difference
as a language of your own –
even if no one speaks it,
you can still hear your own voice clearly.

Không có khuôn nào vừa với mình cả.

Mọi điều đang sống, đang làm, đang tạo ra…
không cần phải “giống” để được gọi là đúng.

Trưởng thành là khi dám giữ sự khác biệt
như một ngôn ngữ riêng –
dù không ai nói cùng,
vẫn thấy rõ tiếng nói của chính mình.

BACK

white fuyo

Episode 10

One day, standing in front of the mirror,
the reflection looks back… and feels like a stranger.

Đến một ngày, đứng trước gương,
ánh mắt trong đó nhìn lại… mà thấy xa lạ.

entering

vào đời

It’s not quite tired.
Not exactly sad.

It’s just…
a part of me that I once thought was solid,
suddenly swaying, and I don’t know where to hold on.

Không rõ ràng là mệt.
Cũng không hẳn là buồn.

Chỉ là…
một phần mình từng nghĩ là vững chắc,
bỗng dưng chao nghiêng mà không biết vịn vào đâu.

NEXT

BACK

stumbling

vấp

Everything once seemed certain.
Clear, like a formula.

Until one day, everything tangled.
People ask.
And I…
don’t know how to answer.

Not because I know nothing.
But because…
for the first time, I see the distance between myself and confidence
so vast.

Mọi thứ từng chắc chắn.
Từng rõ ràng như công thức.

Cho đến một ngày, mọi thứ rối tung.
Người ta hỏi.
Và mình…
không biết trả lời.

Không phải vì không biết gì.
Chỉ là…
lần đầu thấy khoảng cách giữa mình và sự tự tin
xa đến thế.

NEXT

BACK

accepting

chấp nhận

No one is strong forever.
No one is steady enough to never falter.

There are days when even I don’t understand what I want.

Không ai mạnh mẽ mãi.
Không ai đủ vững vàng để chưa từng chao đảo.

Có những ngày, chính mình cũng không hiểu mình đang muốn gì.

NEXT

BACK

NEXT episode

growing

trưởng thành

After the moments of instability,
I start learning to slow down — not to hide, but to listen.

To listen to myself,
even in the most unclear moments.

Từ sau những lần chênh vênh,
bắt đầu học cách chậm lại – không để trốn, mà để lắng.

Lắng nghe chính mình,
ngay cả trong những khoảnh khắc mù mờ nhất.

BACK

oakmoss

Episode 11

Being alone isn’t scary —
if you learn how to become someone you can live with for a lifetime.

Một mình không đáng sợ –
nếu học cách trở thành người mình có thể sống cùng cả đời.

entering

vào đời

An empty room, a balcony overlooking the wide sky.
No one reminds you to eat.
No one calls to wake you up in the morning.
No one asks: Where have you been so late?

Căn phòng trống, ban công nhìn ra khoảng trời rộng.
Không ai nhắc cơm.
Không ai gọi dậy buổi sáng.
Không ai hỏi: Hôm nay đi đâu mà về trễ vậy con?

NEXT

BACK

stumbling

vấp

On many days when I was sick, I rode my bike to buy medicine,
curled up in bed, and asked myself:
If someone were here, it might be different.

And for the first time, I realized…
freedom comes with a price —
you have to learn to be strong even when you're at your weakest.

Nhiều hôm ốm, cũng tự chạy xe đi mua thuốc,
nằm co trong chăn, tự hỏi:
nếu có người ở đây, chắc sẽ khác.

Và lần đầu thấy…
tự do cũng có cái giá của nó –
là phải học cách mạnh mẽ ngay cả khi yếu nhất.

NEXT

BACK

accepting

chấp nhận

No longer rushing to find someone to talk to,
and no longer resenting the silence in the house.

Because gradually,
I’ve grown used to being alone doesn’t mean being lonely.

And then I understood —
some silences aren’t meant to be filled,
but to help you settle into yourself.

Không còn cuống cuồng tìm người để trò chuyện,
cũng không còn trách sự im lặng trong nhà.

Vì dần dần,
đã quen với việc một mình không có nghĩa là cô đơn.

Và rồi hiểu rằng –
có những khoảng lặng không để lấp đầy,
mà để lắng lại chính mình.

NEXT

BACK

NEXT episode

growing

trưởng thành

Now, the days spent alone have become
a breath of space — to reorganize my heart.
Because I understand —
when you learn how to be alone,
that’s when you’re ready to be with someone else
without losing yourself.

Giờ, những ngày ở một mình lại trở thành
khoảng thở – để sắp xếp lại lòng mình.
Vì hiểu rằng –
khi học được cách ở một mình,
cũng là lúc mình đủ lớn để ở bên ai đó mà không đánh mất chính mình.

BACK

genmaicha

Episode 12

In a crowd, always choosing to sit in the back corner.

Nơi đông người luôn chọn ngồi góc cuối.

entering

vào đời

People speak fast, laugh loud, and bond easily.
But me… I still haven’t found my way in.
But it’s okay.
Because inside, there’s a world big enough to talk to myself all day.

Mọi người nói nhanh, cười lớn, thân nhau rất dễ.
Còn mình thì… vẫn chưa tìm được lối vào.
Nhưng không sao.
Vì bên trong là một thế giới đủ rộng để trò chuyện với chính mình cả ngày.

NEXT

BACK

stumbling

vấp

That private world, once so peaceful,
became cramped like a place to hide —
no longer a place to live.

Cái thế giới riêng từng rất yên ổn,
trở nên chật hẹp như một nơi để trốn –
không còn là nơi để sống nữa.

NEXT

BACK

accepting

chấp nhận

There were times I thought: “Maybe I should change?”
But then I realized —
some people are not born to fit into the crowd.
I don’t need to be loud.
I just need to not lose myself while trying to fit in.

Có lúc đã nghĩ: “Hay là mình nên thay đổi?”
Nhưng rồi nhận ra –
có những người sinh ra không để khớp với đám đông.
Không cần mình phải náo nhiệt.
Chỉ cần không đánh rơi chính mình trong lúc cố gắng hòa nhập.

NEXT

BACK

NEXT episode

growing

trưởng thành

You need to blend into the crowd to survive.
But you only need to exist in the right way to not lose yourself.
Some people are born to be a soft background noise,
not loud, not chaotic, but deep enough to make others pause and listen when they touch it.

Cần hoà vào đám đông để tồn tại.
Mà chỉ cần hiện diện đúng cách để không đánh mất bản thân.
có những người sinh ra để là tiếng nền nhẹ,
không ồn, không náo, nhưng đủ sâu để khiến người khác muốn lặng lại một chút khi chạm vào.

BACK

water moss

Episode 13

Silence, and everything will pass.
Calm from the very beginning.

Lặng rồi mọi chuyện cũng sẽ qua.
Bình tĩnh từ rất sớm.

entering

vào đời

Everyone speaks up. Everyone wants to be right.
Only I remain silent.
A few noisy storms will settle on their own if I don’t stir them further.

Mọi người đều lên tiếng. Ai cũng muốn đúng.
Chỉ có mình lặng thinh.
Một vài cơn ồn ào rồi cũng sẽ tự yên nếu mình không khuấy lên thêm.

NEXT

BACK

stumbling

vấp

Saying nothing, probably means not caring.
Not everyone has the patience to listen to someone who stays quiet.

Không nói gì, chắc là không quan tâm.
Không phải ai cũng đủ kiên nhẫn để lắng nghe một người không nói.

NEXT

BACK

accepting

chấp nhận

Silence is the only way to keep things from falling apart further.
Silence is not for everyone.

Im lặng là cách duy nhất để giữ mọi thứ không rơi vỡ thêm.
Sự yên lặng không dành cho tất cả mọi người.

NEXT

BACK

NEXT episode

growing

trưởng thành

No longer silent to avoid,
but to wait for the right moment to speak.
Standing still, without being swept away.

Không còn im lặng để né tránh,
mà để chờ đúng lúc lên tiếng.
đứng yên mà không bị cuốn.

BACK

black tea

Episode 14

Being there at the right moment, in the right way —
is also a form of love that runs very deep.

Ở bên đúng lúc, bằng đúng cách –
cũng là một dạng yêu thương rất sâu.

entering

vào đời

I don’t really know what to do,
except sit there, quietly… like a place of support.
Being present at the right time — sometimes, that matters more than any comforting words.

Mình cũng không biết làm gì, ngoài ngồi đó, lặng lẽ… như một chỗ tựa.
Có mặt đúng lúc của một người – đôi khi quan trọng hơn mọi lời an ủi.

NEXT

BACK

stumbling

vấp

Sitting beside them, in silence.
Thinking that’s enough.

Ngồi bên cạnh, lặng im.
Tưởng thế là đủ.

NEXT

BACK

accepting

chấp nhận

Everyone has their own language of hurt.
Learning to speak up,
not to fix things,
but so the other person knows they’re not alone.

Mỗi người có một ngôn ngữ tổn thương riêng.
học cách lên tiếng,
không phải để giải quyết,
mà để người đối diện biết họ không một mình.

NEXT

BACK

NEXT episode

growing

trưởng thành

Love isn’t measured by words,
but by the presence at the right moment,
in the way the other person needs.

Yêu thương không nằm ở số chữ,
mà ở sự hiện diện đúng lúc, bằng cách người kia cần.

BACK

white musk

Episode 15

Love doesn’t need to be seen.

Yêu thương không cần được nhìn thấy

entering

vào đời

Presenting itself like a silhouette —
no need for spotlight, just the steady presence ahead.
Standing last, yet never standing outside.

Hiện diện như một bóng lưng –
không cần ánh đèn chiếu tới, chỉ cần người phía trước vững vàng.
Đứng sau cùng nhưng chưa từng đứng ngoài.

NEXT

BACK

stumbling

vấp

Suddenly, I find myself so silent
that I almost forget what I’ve done.
The first time my heart felt heavy,
just from a subtle forgetting —
that hurts for a long time.

Bỗng thấy mình lặng thinh đến mức chính mình cũng suýt quên là đã làm gì.
lần đầu thấy lòng mình chùng xuống,
chỉ vì một sự lãng quên quá khẽ –
mà lại đau lâu.

NEXT

BACK

accepting

chấp nhận

Looking back at myself in silence,
standing behind,
but not small.
Just being there —
is enough.

Nhìn lại chính mình trong im lặng
đứng phía sau,
nhưng không hề nhỏ bé.
chỉ cần được làm –
là đủ.

NEXT

BACK

NEXT episode

growing

trưởng thành

Warmth doesn’t need noise to spread.
Some people are like a candle —
not dazzling, but enough to light up the whole room.

Ấm áp không cần ồn ào để lan toả.
Có những người như ánh nến – không chói lòa, nhưng đủ để thắp sáng cả căn phòng.

BACK

goji berry

Episode 16

Light doesn’t need permission to exist.

Ánh sáng không cần phải xin phép để hiện diện.

entering

vào đời

Every gesture, every glance, every scent —
is an introduction without words.
Brilliant — because you know your worth
to shine in your own way.

Từng cử chỉ, ánh mắt, mùi hường - là lời giới thiệu không cần nói.
Rực rỡ – vì biết bản thân đủ giá trị để tỏa sáng theo cách riêng.

NEXT

BACK

stumbling

vấp

... “Just showing off.”

It sinks in — something in the heart freezes,
like a thin scratch,
no blood, but a lingering ache.

Turns out...
there are words that can’t break your stride —
but can crack a part of your confidence.

.... “Làm màu.”

Ngấm - có gì đó trong lòng khựng lại, như một vết xước mỏng, không chảy máu, nhưng âm ỉ.

Hóa ra…
có những lời nói không gãy được dáng đi –
nhưng gãy đôi một phần tự tin.

NEXT

BACK

accepting

chấp nhận

Not dimming yourself.
And sometimes...
you have to accept that you are the light.

Không phải tự làm mờ chính mình.
Và đôi khi…
phải chấp nhận rằng mình là ánh sáng.

NEXT

BACK

NEXT episode

growing

trưởng thành

Still the same, but because you want to be.
The words… no longer touch you.
You are the light.

Vẫn thế, nhưng vì mình muốn thế.
Những lời,..... không còn chạm vào được nữa.
Mình chính là ánh sáng.

BACK

cardamom chai tea

Episode 17

Laugh out loud when happy.
Cry when needed.
Love with all your heart — if you happen to fall for someone.

Cười thật to khi vui.
khóc khi cần.
yêu hết lòng – nếu lỡ thương ai đó.

entering

vào đời

Work with all your strength.
Love with all your heart.
Laugh with all your might.
And when sad… don’t hide your tears.

Not because of weakness,
but because I believe —
living means giving your all.

Làm việc thì dốc hết sức.
Yêu thì dồn hết lòng.
Cười là cười thật to.
Mà buồn thì… khóc cũng không giấu.

Không phải vì yếu đuối.
Mà vì tin rằng –
sống là phải hết mình.

NEXT

BACK

stumbling

vấp

Loving with everything I can.
Doing for… thinking of… —
until I forget that I also need to keep a part of myself.

Yêu bằng tất cả những gì có thể.
Làm vì...., nghĩ cho....–
đến mức quên mất mình cũng cần được giữ lại một chút.

NEXT

BACK

accepting

chấp nhận

It’s not because of the hurt that I change completely.
But the difference is…
now I know how to keep a part for myself.

Không phải vì bị tổn thương mà thay đổi hoàn toàn.
Nhưng khác là…
giờ biết giữ lại một phần cho riêng mình.

NEXT

BACK

NEXT episode

growing

trưởng thành

Now, I don’t force it anymore.
I don’t push anyone to stay.
I don’t empty myself to gain something uncertain.

Giờ không cố nữa.
Không ép ai ở lại.
Không dốc cạn để đổi lấy một điều chưa chắc tồn tại lâu.

BACK

hinoki

Episode 18

In a world that’s always rushing, there are values that only grow in silence and steadiness.

Giữa một thế giới luôn hối hả, có những giá trị chỉ lớn lên trong sự thầm lặng và vững vàng.

entering

vào đời

Everyone grows in their own way.
Some choose to run fast.
Some change to fit their environment.

But then, you realize —
everyone has their own rhythm.
And I don’t need to change myself to avoid being left behind.

Ai cũng lớn dần lên theo cách của riêng họ.
Có người chọn chạy thật nhanh.
Có người thay đổi để hợp với môi trường.

Nhưng rồi cũng nhận ra –
mỗi người có một nhịp riêng.
Và mình không cần đổi mình để không bị bỏ lại.

NEXT

BACK

stumbling

vấp

And for the first time… I felt lost.

Not because I’m not good enough,
but because no one sees the way I choose to walk —
quietly, steadily.

The first time I asked myself:
In a place where change is the norm,
who still needs unwavering persistence?

Và lần đầu… thấy lạc.

Không phải vì mình không đủ tốt,
mà vì không ai thấy được cách mình đang chọn đi –
lặng lẽ, chắc chắn.

Lần đầu đặt lại câu hỏi:
Giữa một nơi mà thay đổi là chuẩn mực –
còn ai cần đến sự bền bỉ không đổi?

NEXT

BACK

accepting

chấp nhận

Some people fit the fast pace.
But me —
I fit with consistency, precision, caution.
As long as I understand why I live this way —
that’s enough.

Có người phù hợp với nhịp nhanh.
Còn mình –
phù hợp với sự đều đặn, kỹ lưỡng, cẩn trọng.
Chỉ cần chính mình hiểu vì sao mình sống như thế –
là đủ.

NEXT

BACK

NEXT episode

growing

trưởng thành

In a world that’s always moving,
staying true to myself is also a form of strength.

And no matter how much everything around me changes,
I remain steady enough to be myself — in the most positive way.

giữa một thế giới luôn chuyển động,
giữ được mình không đổi – cũng là một dạng bản lĩnh.

Và dù mọi thứ xung quanh có thay đổi đến đâu,
mình vẫn đủ vững để là chính mình – theo một nghĩa tích cực nhất.

BACK

jasmine tea

Episode 19

A place to return to —
that’s enough peace already.

Một nơi để quay về – là đủ bình yên rồi.

entering

vào đời

The first time getting on the bus late at night,
carrying a backpack and a long day that never had a chance to breathe.

No one sees me off,
only myself and a small empty space…
just enough to call it a beginning.

Lần đầu lên xe lúc gần nửa đêm,
ôm theo ba-lô và một ngày dài chưa kịp thở.

Không ai tiễn, 
Chỉ có bản thân và một khoảng trống rất nhỏ… vừa đủ để gọi là lớn rồi.

NEXT

BACK

stumbling

vấp

Only the sound of the bus running steadily and my heart...
unstable, yet no longer panicking.

Maybe, that’s a very unique kind of peace:
creating a place to come back to.

Chỉ có tiếng xe chạy đều và lòng mình…
chênh vênh mà không còn hoảng loạn.

Có lẽ, đó là một kiểu yên ổn rất riêng:
tự làm nơi để mình trở về

NEXT

BACK

accepting

chấp nhận

Home isn’t a place full of noise.
It’s the place where I know for sure there will be a light waiting —
even if I come back late, even if I don’t give notice.

Just knowing…
that when my heart is tired,
I have a place to quietly return to.

Quê hương không phải nơi đông vui.
Mà là nơi mình biết chắc sẽ có ánh đèn chờ –
dù có về muộn, dù không báo trước.

Chỉ cần…
khi lòng mệt, biết mình có một nơi để lặng lẽ trở về.

NEXT

BACK

 episode 1

growing

trưởng thành

No longer feeling small among the lights that pass by the window.

I only feel light.
Because I know...
there is a place to return to — that’s enough.

Just knowing that,
when the bus stops,
there will be a quiet space called home waiting for me to step down.

Không còn thấy mình bé nhỏ giữa những ánh đèn lướt qua cửa kính.

Chỉ thấy lòng nhẹ.
Vì biết…
có một nơi để quay về – là đủ.

Chỉ cần biết rằng,
khi chuyến xe dừng lại,
sẽ có một khoảng yên mang tên “quê nhà” chờ mình bước xuống.

BACK

What is it about HOJICHA that led the artist to choose it as the key note of such a distinct language?

Điều gì ở Hojicha đã khiến tác giả lựa chọn nó làm nốt hương chủ đạo cho một ngôn ngữ rất riêng?

Hojicha is a roasted tea — with a warm hue and a subtle smoky scent, like a quiet harmony of earth, fire, and time.

Not as fresh as young leaves, not as bold as strong brews — but the kind of tea that slows your breath, and gently settles your heart.

“Language of Hojicha” is the language of gentle resilience — where even the smallest things can become a source of strength, when repeated with quiet sincerity.

the chosen one

Hojicha là loại trà được rang lên đến độ ấm, mang màu trầm và mùi hương khói nhẹ – như bản hoà âm của đất, lửa, và thời gian.

Không tươi mới như lá non, không mạnh như trà đậm – nhưng là thứ trà khiến người ta thở chậm lại, lòng lắng xuống.

“Ngôn ngữ của Hojicha” là ngôn ngữ của sự bền bỉ dịu dàng – nơi những gì nhỏ nhất, đều có thể trở thành chỗ dựa, nếu lặp đi lặp lại bằng sự chân thành.

Within the language of HOJICHA, every story matters – from the smallest moments to the greatest milestones.

Trong Ngôn ngữ của Hojicha, mọi trải nghiệm đều có giá trị – từ điều tưởng chừng vụn vặt đến những dấu mốc không thể quên.

– Ever sat still, listening to the wind — and felt your heart quiet with it?

– Felt yourself still moving — slowly, but without stopping?

– Found your breath again after days spent chasing everything?

– Realized that sometimes, peace is the bravest choice?

– Needed nothing more than a warm cup of tea and a little stillness to feel your heart soften?

tALK TO US

– Ngồi yên nghe gió thổi, và thấy lòng mình lặng theo?

– Thấy bản thân vẫn đang đi – dù rất chậm, nhưng không dừng lại?

– Tìm lại nhịp thở sau những ngày mải miết chạy theo mọi thứ?

– Cảm nhận rõ ràng rằng: đôi khi bình yên là sự lựa chọn đầy bản lĩnh?

– Chỉ cần một tách trà ấm và một chút yên, bạn đã thấy lòng dịu lại?

Chào bạn,

Đây là một góc nhỏ – nơi ta có thể ngồi lại, thở chậm và kể nhau nghe vài điều chưa kịp nói.

Là những cảm xúc chưa gọi được tên, là những chuyện chẳng cần lời khuyên – chỉ cần được lắng nghe.

Bạn không cần viết thật nhiều, chỉ cần viết thật lòng.
Cảm ơn bạn vì đã tin tưởng chia sẻ.

Những câu chuyện bạn gửi đến sẽ được đăng tải trên TikTok của chúng mình – dưới tên bạn, hoặc hoàn toàn ẩn danh nếu bạn muốn.

Hello there,

This is a little corner — where we can slow down, take a breath, and share the things left unsaid.

The unnamed emotions, the stories that don’t need advice — just a quiet space to be heard.

You don’t need to write much. Just write from the heart.
Thank you for trusting us with your story.

What you share may be posted on our TikTok — under your name, or kept completely anonymous if you prefer.

Talk to us

         Our platform - Tiktok